Mẹo Vặt Của Tôi (Phạm Cơ)

Leave a comment

Tuần vừa qua, trong lúc lang thang  trên  net tôi gặp được một bức thư tâm tình rất hay nhan đề “Thư của một người Cha gửi cho Con”.

.

Thư làm tôi xúc đông.  Thư  gốc bằng tiếng Trung Hoa, một người nào đó đã dich ra tiếng Việt lẫn tiếng Anh.  Tôi muốn con gái tôi đọc và hiểu thư này, nhưng tôi  đoán rằng nếu tôi “forward” thư này cho con gái tôi, nó sẽ đọc phớt qua rồi quên đi cũng như tôi ngày xưa khi mới lớn.

.

Tôi bèn dùng một mẹo vặt như sau:

.

Tôi chuyễn cho nó bức thư tiếng Anh, và bảo với nó;  Đây là một bức thư tôi gặp trên  net bằng tiếng Việt  và tôi rất thich, do đó tôi cố gắng dich ra  tiếng Anh nhưng theo ý tôi bản tôi dịch còn nhiều lỗi.  Tôi muốn nhờ nó dich lại cho tôi cho đúng với lối viêt thư và lối nói chuyện của người Mỹ.   Quả nhiên có nhiều đoạn trong thư dù bằng tiếng Anh, con tôi vẫn hoàn toàn không hiểu và phải nhờ tôi giải thich lại dài hơn cho nó nắm được ý thư.

Thế là ít ra nó cũng đọc rõ ràng và hiểu ý những điều tôi muốn nó hiểu và muốn nó nhớ (nhớ hay không thì tôi không dám chắc, nhưng … ít ra thì cũng nhớ được một lần”

.

Đây là bức thư bằng tiếng Anh và tiếng Việt trong Mẹo Vặt của tôi

My beloved children,

I base these reminders on the 3 following reasons:

1. Life is impermanent; no one knows in advance how long he or she will live; if there are necessary issues, it is better to tell them sooner rather than never.

2. I’m your father; if I don’t tell you, certainly no one can clearly explain these issues for you!

3. These reminder are the results of so many tragic experiences and bitter failures in my life which I have acquired.  They will help you to avoid the misunderstood, wasted mistakes on your way to growing up.

The following are issues which you should remember in life:

1. If someone treats you badly, don’t pay attention or waste your time; in this life, no one is obligated to treat you well, except your parents. If someone treats you kindly, more than being grateful and appreciative, you should be careful and wary because people often do things like this on purpose; you should not be in a hurry to consider them as your good friends.

2. No one is irreplaceable; there is nothing that we must hang on to.  If you comprehend this principle, later in your life if your spouse does not want to go with you until the end, or for any reason you lose the most valuable person/thing of your life, then you should understand: this is not a big matter to such an extent that you cannot bear it.

3. A human life is short; today if we waste our time, tomorrow we will understand and realize that time period was eternally gone! As a result, if someone values their own life earlier, the more that person totally enjoy his/her life. Expecting to live a long life is not better than enjoying your own life to its full extent right now.

4. In this life, there is no absolute love.  Love is just a transient emotion; with time and situation, this emotion will evolve and change. If your everlasting lover leaves you, be endurable and patient a little, and let the time gradually pass and your mind and heart will slowly calm down; then your suffering will fade away. You should not hold your illusory love in a tight embrace; and you should not be lovesick too much.

5. Even though in this world there are many successful, famous people who do not study much and do not have a high degree, that does not mean you don’t need to have a high education to succeed in the future. Knowledge acquired by studying and education are the arms in one’s hand.  We can establish our wealth with an empty hand, but the hand cannot be without a piece of iron. You should always remember this!

6. I do not request that you take care of me in the half of my life later.  By the same token, I cannot look after that half of yours when you are grown up and independent; that is also when I fulfill my fatherly duty. Later you can go by a public bus or by your own car and eat dorsal-fin-ray soup or packaged noodles; this is your own responsibility.

7. You can ask yourself to be reliable, but you cannot force other people to be the same to you.  You can ask yourself to treat other people kindly, but you cannot expect others to treat you just as well.  Whatever you treat people does not mean they will treat you the same; if you do not comprehend this, you are asking for sadness and worry.

8. In the last twenty years, I bought lottery tickets every week, but I was still poor; this proves: to be properous, we must work hard; then we will be better.  There is nothing free in this world.

9. Family and relative union is just a predestined tie in human life.  It does not matter in this life that we live together for how much time and how it is, we should appreciate the time we live together, because love or not, we will never have the opportunity to meet again in the next life.

Bản Việt Văn:

Các con thương yêu,

Viết những điều căn dặn nầy, ba căn cứ vào 3  lý do như sau:

1. Đời sống là vô thường; không ai biết trước mình sống được bao lâu; có những việc cần nếu được nói ra sớm để hiểu thì hay hơn.

2. Ba là cha của các con; nếu ba không nói ra thì chắc không ai nói rõ với các con những việc nầy đâu!

3. Những điều dặn dò để ghi nhớ nầy là kết quả bao kinh nghiệm đau thương, thất bại đắng cay trong đời mình mà ba kiểm nghiệm được. Chúng sẽ giúp các con tránh được những nhầm lẫn oan phí trên con đường trưởng thành của các con.

Dưới đây là những điều mà các con nên ghi nhớ trong cuộc đời:

1. Nếu có người đối xử với con không tốt, đừng thèm để tâm cho mất thời giờ; trong cuộc đời nầy, không ai có bổn phận phải đối xử tốt với con cả, ngoại trừ cha và mẹ của các con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc các con phải biết ơn, trân quý, các con cũng nên thận trọng một chút, vì người đời thường làm việc gì cũng có mục đích của nó; chớ có vội vàng cho là bạn tốt của mình ngay.

2. Không có người nào mà không thể thay thế được cả; không có vật gì mà nhứt thiết phải sở hữu, bám chặt lấy nó. Nếu con hiểu rõ được nguyên lý nầy, thì sau nầy trong cuộc đời, lỡ người bạn đời không còn muốn cùng đi trọn cuộc đời, hay vì bất cứ lý do gì con bị mất đi những gì quý báu nhứt trong đời con, thì con nên hiểu: Đây cũng không phải là chuyện to lớn đến đỗi mình không kham nổi.

3. Đời người ngắn ngủi; nếu hôm nay ta để lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi! Cho nên, nếu ta càng biết quý báu sinh mạng của mình càng sớm, thì ta được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng mình cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.

4. Trên đời nầy chẳng hề có chuyện yêu thương tuyệt đối. Ái tình chỉ qua là một cảm xúc nhứt thời; cảm giác nầy, tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh tâm tư mà biến thiên, thay đổi. Nếu người yêu bất diệt rời bỏ con rồi, hãy chịu khó nhẫn nại một chút, để thời gian dần dần trôi qua, để tâm tư mình từ từ lắng đọng lại thì cái đau khổ cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi. Không nên cứ ôm ấp cái ảo ảnh yêu thương mãi, cũng không nên quá bi lụy vì thất tình.

5. Tuy có nhiều người trên thế giới nầy thành công, nổi tiếng mà chẳng có học hành nhiều, có bằng cấp cao, nhưng điều đó không có nghĩa là không cần học hành nhiều sẽ thành côngKiến thức đạt được do việc học hành, giáo dục là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp với bàn tay trắng, nhưng không thể trong tay không có tất sắt. Nên nhớ kỹ điều nầy!

6. Ba không yêu cầu các con phải phụng dưỡng ba trong nửa quãng đời còn lại của ba sau nầy. Cũng như thế, ba không thể bảo bọc nửa quãng đời sau nầy của các con, lúc các con đã trưởng thành, độc lập; đó cũng là lúc ba đã làm tròn thiên chức của ba. Sau nầy các con có đi xe buýt công cộng hay đi xe nhà, các con ăn súp vi cá hay ăn mì gói, đều là trách nhiệm của các con.

7. Các con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ tín, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình. Các con có thể yêu cầu mình phải đối xử tốt với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử tốt với mình. Mình đối xử người ta thế nào, không có nghĩa là nguời ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy; nếu không hiểu rõ được điều nầy, con sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình.

8. Trong mười mấy, hai mươi năm nay, ba tuần nào cũng mua vé số, nhưng vẫn nghèo trắng tay; điều nầy chứng minh: Muốn phát đạt, phải siêng năng làm ăn mới  khá được. Trên thế gian nầy không có cái gì miễn phí cả.

9. Sum hợp gia đình, thân thích đều là duyên nợ với nhau trong kiếp người thôi. Bất luận trong kiếp nầy chúng ta sống chung với nhau được bao lâu, như thế nào, nên quý báu khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau, dù ta có thương hay không thương, kiếp sau cũng không có dịp gặp lại nhau đâu.

Truyện Cực Ngắn

Leave a comment

1. Bài Văn điểm 0 (Zero)

– Đã bao giờ bố thấy 1 bài văn bị điểm 0 chưa bố ?

Tôi ngạc nhiên: “Đề bài khó lắm hả con?”
– Không ạ, Cô giáo chỉ yêu cầu “Tả bố đang đọc báo thôi ạ” , có đứa bố chả bao giờ đọc báo nó tả bừa cũng được 6 điểm đấy bố ạ!
.
.
– Tôi thờ dài: “Thế còn bạn bị điểm 0 thì sao?”
– Bạn ý không viết gì cả! nộp giấy trắng ạ! Hôm trả bài cô giận lắm, cô hỏi bạn ý sao không làm bài .Nó đứng dậy cứ đúng im không trả lời cô ! Mãi nó mới trả lời: “Thưa cô, Con không có ba!”. Lúc đó cô mới giật mình vì cô mới vào dạy năm nay mà thôi . Cả lớp lúc đó im lặng không ai nói gì cả !
Lúc về con có hỏi nó: “Sao không tả ba đứa khác”.
.
Nó im lặng cúi mặt mà nước mắt cứ ròng ròng !…
.
.
2. Thằng bé bán vé số 
.
-Chú ơi, mua vé số dùm con đi chú. Làm ơn mua giúp con một vé đi chú.- Đưa coi.- Anh ơi, mua tặng chị một hoa hồng đi anh.Người đàn ông nhìn tấm vé số rồi nhìn cô bạn gái của mình.Người đàn ông chọn hoa hồng.Đêm thành phố nhộn nhạo những ánh đèn xanh đỏ.Thằng bé bán vé số lủi thủi bước đi, vai nó run lên không biết vì lạnh, hay vì căm ghét con bé bán hoa

 

Học Sinh Trung Học Tốt-Nghiệp @ Houston

Leave a comment

Học Sinh Trường DeBakey High School làm lễ tốt nghiệp Hôm nay @ Houston.

Sau bao nhiêu năm ngắm con cái các bạn tôi  ra trường , bây giờ cũng đến lượt chúng tôi.  Xin các bạn mừng cho Gia đình Chúng tôi.  Con Gái Chúng Tôi ra trường hôm nay

Photo Photo Photo

Photo

Photo Photo

Photo

Hình trên Google Plus

https://plus.google.com/u/0/photos/114026172548088535108/albums/5887330589922876593

Slideshow trên YouTube

http://youtu.be/YNydcl2i9Nc

Cám ơn Các Bạn đã xem hình

 

 

Rạp ciné “Drive In” của một thời : 1933

Leave a comment

Tặng Lê Tất Đạt: Người mê xem Ciné bậc nhất trên hành tinh:

.

Drive In Ciné xuất hiện đầu tiên 6-tháng 6 năm 1933.

Rạp rất thịnh hành trong các thập niên 50 và 60, Nay chỉ còn là dĩ vãng.

Bài dựa vào bảng tin của ABC trên mạng nhân kỷ niêm Ngày đầu tiên Rạp Drive In khai trương :  6 tháng 6 năm 1933

Hãy nhìn lại một thời vàng son:

gty drivein kb 130605 blog The Days of Drive Ins

Một trong những rạp đầu tiên tại Vermont

cb drivein aerial kb 130605 blog The Days of Drive Ins

gty drivein cars kb 130605 blog The Days of Drive Ins

Khán giả trong xe hơi và màn ảnh

gty drivein friends kb 130605 blog The Days of Drive Ins

Hình ảnh phổ biến nhất năm 1970 ,   Drive In Cinéma : Xe mui trần và những  “Teens”

cb drivein snacks kb 130605 blog The Days of Drive Ins

Năm 1938 tại  Los  Angeles: Trước cổng vào của Drive in Ciné

gty drivein making out kb 130605 blog The Days of Drive Ins

Một cặp tình nhân, trong xe convertible  đang đóng phim trong khi xem phim tại Drive In Ciné năm 1940 trong khi khán giả xe bên cạnh đang thưởng thức.

Truyện để suy nghĩ: Chiếc đồng hồ hoàn hảo

Leave a comment

Truyện do Lê Duy Đoàn chuyễn.  Cám ơn bạn

Chiếc đồng hồ hoàn hảo

Đôi khi trong cuộc đời, họ cố tìm kiếm một cuộc sống có vẻ tuyệt vời và hoàn hảo, nhưng thực ra lại rất nặng nề và phiền toái. Nếu sự hoàn hảo trở thành một gánh nặng, bạn hãy đặt nó xuống để chọn lấy những bước chân nhẹ nhõm.

***

Dave đang đứng chờ ở bến xe bus với hai vali to tướng và rất nặng thì chợt một người lạ mặt đến gần anh và hỏi:

– Anh xem hộ mấy giờ rồi được không?

Dave thở dài, đặt hai cái vali cồng kềnh xuống và hỏi… chiếc đồng hồ đeo ở cổ tay mình:

– Mấy giờ rồi?

– Bây giờ là 5h30′ – Một giọng nói phát ra từ chiếc đồng hồ.

– Wow! Một chiếc đồng hồ hay thật! – Người lạ thốt lên.

Dave hơi mỉm cười, dù khuôn mặt vẫn còn vẻ mệt mỏi:

– Đúng, cũng không tệ lắm… Anh xem đây này… Mấy giờ rồi, bằng tiếng Nhật nhé!

Giọng nói trong đồng hồ cất lên bằng tiếng Nhật. Rồi Dave lại hỏi giờ bằng tiếng Đức và Ý, ngay lập tức, chiếc đồng hồ cũng trả lời rành mạch và biểu cảm bằng ngôn ngữ của các nước đó, đúng đến từng trọng âm

Người lạ mặt càng tỏ vẻ sửng sốt.

– Anh xem nữa nhé – Nói rồi Dave lại bảo cái đồng hồ – Tình hình ở nhà?

Ngay lập tức, một… hình ảnh ba chiều xuất hiện ngay giữa Dave và người lạ mặt, trong hình chính là phòng khách nhà Dave, rõ đến mức còn nhìn thấy cả ly cà phê còn một chút mà Dave để trên bàn.

– Thật không thể tin được! – Người lạ nói.

Rồi Dave lại nói với chiếc đồng hồ:

– Nhắn tin cho Sharon rằng xe bus đến muộn, và nhớ gửi hoa tặng sinh nhật cho Lina. À, cho tôi biết luôn bản tin lúc 5h nhé.

– Đã xong, đã xong và đã xong – Giọng nói trong đồng hồ cất lên. Và một hình ảnh với độ phân giải cao lại xuất hiện ngay trước mặt Dave và người lạ mặt, trên đó là… bản tin thời sự – trông không khác gì một chiếc TV thật vậy.

Người lạ mặt không nói được câu nào vì quá kinh ngạc.

Dave còn ra lệnh cho chiếc đồng hồ là cho xem ảnh cưới của anh hoặc… chơi nhạc giao hưởng. Mọi mệnh lệnh được thực hiện ngay lập tức, chất lượng hình ảnh và âm thanh cao đến kinh ngạc.

– Chiếc đồng hồ này là một máy tính siêu mạnh, thực hiện mệnh lệnh dựa trên giọng nói. Nó có thể liên lạc với hầu hết các vệ tinh lớn nhất của thế giới – Dave giới thiệu.

– Anh có bán không, tôi muốn mua cái đồng hồ này – Người lạ mặt chợt đề nghị.

– Ôi không! – Dave nói.

– Nhưng tôi muốn mua nó ngay – Người lạ mặt khăng khăng.

– Không…

Người lạ mặt ngắt lời – Tôi trả anh 10.000 đôla nhé?

– Ôi không, số tiền tôi bỏ ra đã hơn thế…

– Thế thì 20.000 đi – Người lạ mặt nói ngay, và khi thấy Dave chần chừ, anh ta tiếp – Thôi, 50.000 đôla. Và tôi sẽ trả anh tiền mặt ngay bây giờ.

Dave xao động. Anh hoàn toàn có thể chế tạo thêm một chiếc đồng hồ như thế này, và cái giá 50.000 đôla là anh có lãi rồi. Người lạ mặt rút tiền trong ví ra dúi vào tay Dave.

– Đây, anh cầm lấy!

Dave tháo đồng hồ ở tay ra đưa cho người lạ mặt. Người lạ mỉm cười, vội vã cầm đồng hồ đi.

– Đợi đã – Dave gọi giật giọng.

Người lạ mặt quay lại, vẻ thận trọng. Dave chỉ vào hai vali to tướng mà anh vẫn phải gồng người xách và nói:

– Đây là pin của cái đồng hồ, anh phải luôn mang theo thì nó mới hoạt động được

..

..

Tôi nghĩ cuộc sống là như thế với một số người. Họ cố tìm kiếm một cuộc sống có vẻ tuyệt vời và hoàn hảo, nhưng thực ra lại rất nặng nề và phiền toái. Nếu sự hoàn hảo trở thành một gánh nặng, bạn hãy đặt nó xuống để chọn lấy những bước chân nhẹ nhõm.

Truyện được trich từ trang Web:  truyenngan.com.vn

Houston tiếp tục Chuẩn bị Hội-Ngộ 5-7 tháng 7 năm 2013

Leave a comment

Họp tại nhà Nguyễn Mậu Lộc trước khi Lê Cảnh Thạnh đi Cali:

Image

Image Image

Image

Đoàn Tư, Thạnh. Ngô Toại Chinh và Cơ

Hôm sau Bạn Vùa mời Anh em đi ăn sáng,

Image Image

Sau buổi  ăn PHỞ với sự cho phép của các bà (thường thì các bà không thuận cho ăn PHỞ, chỉ cho phép ăn CƠM miễn phí), mấy ôn được tự do đi uống cafe

Image  Image

Image

Image